Nghệ An
Snapshot Mid-Night in Nghe An City

Chùm Ảnh Thành Phố Nghệ An Giữa đêm Khuya

 

 

Không biết tại sao Sinh Cafe Travel không có chuyến xe ban ngày Hà Nội - Huế, để tôi có thể nhìn thấy phong cảnh Miền Bắc dọc Quốc Lộ 1-A mà chỉ có chuyến ban đêm ma thôi. Thay vì đi ban ngày với những hảng xe khác chúng tôi ngần ngại chuyện không may nên đành đi xe đêm.

Chiếc xe bus Sinh Cafe Tour vượt phố cổ Hà Nội đưa chúng tôi đi một mạch lên Quốc Lộ 1-A và xuôi về Nam. Trời đã bắc đầu tối, tôi không biết lúc này xe đã chạy bao xa và đã đến đâu rồi. Nhìn ra ngoài có lúc thấy có đèn đường, và có lúc thấy tối thui.     

Xe hàng và xe tải chạy về Nam giữa thành phố Nghệ An.  Giờ này thị dân đang trong giấc điệp. Một cảnh tượng không mấy hấp dẩn cho người lữ khách đến đây lần đầu.  Nhìn cái bóng đêm này tôi thấy hơi rùng rợn, không mấy an toàn.  

Theo lịch trình chuyến đi thì xe sẽ ghé lại ở Thành Phố Vinh, nhưng bác tài đã vượt thời gian chạy suốt, đến 1 giờ sáng, xe đổ lại vệ đường của một tiệm ăn giựa thành phố Nghệ An. Lúc này thì trời mưa tầm tã,  không một cái đèn quãng cáo, xa xa mới có một ngọn đèn đường mờ, không một chiếc xe hai bánh qua lại, cũng như không thấy một người đi đường. Một chiếc Taxi đậu bên vệ đường mà không thấy tài xế, một khung cảnh hoàn toàn khác biệt với miền Nam. Ở miền Nam giờ này vẩn có hàng quán mở cửa đón khách nửa đêm.  Quán cafe, quán cơm, tiệm hủ tiếu vẩn còn khách ngồi. Ngoài đường Taxi, xe ôm vẩn chạy, cuộc sống ban đêm vẩn sôi động ..

Tôi bước ra ngoài nhìn dộc hai bên đường phố dường như chỉ có một tiệm ăn này còn mở cữa đón khách

Nhà hàng này chuyên bán thức ăn lẹ cho khách qua đường, và dường như Phở là món chính

Tôi xoay mặt nhìn đàn sau cái quày phở thấy ba cô em ngồi gờ thịt gà, ba cặp mắt nhìn tôi với cái vẽ mặt sửng sốt và  ngạc nhiên vì tôi chụp hình mà không dùng flash. Một cô hỏi: Bác chụp chưa? sao không thấy ánh sáng. Cho cháu xem có đẹp không.

Ăn tối từ chiều ở Hà Nội, giờ thì cũng quá nửa đêm rồi, thấy thùng nước lèo nóng sùng sục, tôi nghĩ tôi cần một tô soup cho ấm bụng giữa đêm khuya. Tôi order một tô phở gà.  

Anh Cang, người đồng hành với tôi cũng làm thử một tô coi phở Nghệ An ra sao..Đây cũng là một lớp học bổ ích trên trường đời mà. Cô bé bưng đến một tô phở gà thơm tho, phở không có giá, một cái đĩa có một miếng chanh, vài lát ớt, trên bàn có hủ đừng thìa, đủa, chai nước mắm, một hủ dưa ngâm dắm, có tâm xỉa răng và một họp giấy lau miệng hẳn hòi.

Lúc tôi ở bên Mỷ, độc mấy tời báo điện tử của Việt Nam trong nước la hoản: nào là quán Cơm Tù dộc đường Quốc Lộ bán giá cắt cổ. Nào là khách vào nhà hàng mà không ăn bị bảo vệ đánh  trọng thương, có người bị đánh chết. Vì thế tôi cũng phải thận trọng. Nhưng sau mười ngày tác nghiệp ơ Hà Nội và vùng phụ cận, hơn một ngàn tấm hình đã chụp ở miền Bắc, dù cho tô phở Nghệ An không có giá và rau quế, đêm nay nhờ có tô phở nóng với ớt cay tôi cảm thấy nó đã giúp tôi lấy lại nhiều sinh khí.

Dừng chân được 45 phút, xe lại tiếp tục cuộc hành trình về miền Trung. Xe vượt cầu Hiền Lương sông Bến Hải và đến Thành Phố Huế lúc 6 giờ sáng.

Trở về trang Miền Trung - return to Central Region

   

 
Number of visits: free hit counters